Phải biết “quản trị” cảm xúc của mình
Câu chuyện giữa tôi và Trung tá Đoàn Thị Phương Nhung bắt đầu từ những lời hỏi đáp xung quanh bài viết “Người kể những câu chuyện tình của thời mình sống” của nhà văn Nguyễn Quang Thiều viết cách đây 16 năm khi cảm nhận tập truyện ngắn “Cánh hoa hình dấu hỏi” của chị. Tôi hỏi: “Hôm nay đọc lại những nhận xét ấy, cảm xúc của chị thế nào, có khác với ngày xưa không?”. Chị nhẹ nhàng bảo: “Thực sự tôi rất biết ơn nhà văn Nguyễn Quang Thiều, từ những lời nhận xét, động viên của anh mà tôi đã luôn ý thức được trách nhiệm của một người cầm bút và làm công tác biên tập. Hơn ai hết, chính mình phải biết “quản trị” cảm xúc của mình. Do đó, sau nhiều năm hình như những trang viết của tôi vẫn luôn bám