Đằng đẵng chuỗi ngày sang Trung Quốc kiếm sống, rồi về Việt Nam, rồi xuống Hà Nội mưu sinh, nữ công nhân Thào Thị Sanh ít khi được gặp con, con dần quên mặt mẹ. Có lần, chị Sanh về nhà, bà nội bảo cháu: “Chào mẹ đi”, đứa con lớn lắc đầu nguầy nguậy: "Không phải mẹ đâu, không chào đâu…". Chị Sanh ứa nước mắt, lòng đau như dao cứa.